题 tí 秦 qín 女 nǚ 楼 lóu - - 刘 liú 沧 cāng
珠 zhū 翠 cuì 香 xiāng 销 xiāo 鸳 yuān 瓦 wǎ 堕 duò , , 神 shén 仙 xiān 曾 céng 向 xiàng 此 cǐ 中 zhōng 游 yóu 。 。
青 qīng 楼 lóu 月 yuè 色 sè 桂 guì 花 huā 冷 lěng , , 碧 bì 落 luò 箫 xiāo 声 shēng 云 yún 叶 yè 愁 chóu 。 。
杳 yǎo 杳 yǎo 蓬 péng 莱 lái 人 rén 不 bú 见 jiàn , , 苍 cāng 苍 cāng 苔 tái 藓 xiǎn 路 lù 空 kōng 留 liú 。 。
一 yī 从 cóng 凤 fèng 去 qù 千 qiān 年 nián 后 hòu , , 迢 tiáo 遰 dì 岐 qí 山 shān 水 shuǐ 石 shí 秋 qiū 。 。
题秦女楼。唐代。刘沧。珠翠香销鸳瓦堕,神仙曾向此中游。 青楼月色桂花冷,碧落箫声云叶愁。 杳杳蓬莱人不见,苍苍苔藓路空留。 一从凤去千年后,迢遰岐山水石秋。