入 rù 关 guān 留 liú 别 bié 主 zhǔ 人 rén - - 刘 liú 沧 cāng
此 cǐ 来 lái 多 duō 愧 kuì 食 shí 鱼 yú 心 xīn , , 东 dōng 阁 gé 将 jiāng 辞 cí 强 qiáng 一 yī 吟 yín 。 。
羸 léi 马 mǎ 客 kè 程 chéng 秋 qiū 草 cǎo 合 hé , , 晚 wǎn 蝉 chán 关 guān 树 shù 古 gǔ 槐 huái 深 shēn 。 。
风 fēng 生 shēng 野 yě 渡 dù 河 hé 声 shēng 急 jí , , 雁 yàn 过 guò 寒 hán 原 yuán 岳 yuè 势 shì 侵 qīn 。 。
对 duì 酒 jiǔ 相 xiāng 看 kàn 自 zì 无 wú 语 yǔ , , 几 jǐ 多 duō 离 lí 思 sī 入 rù 瑶 yáo 琴 qín 。 。
入关留别主人。唐代。刘沧。此来多愧食鱼心,东阁将辞强一吟。 羸马客程秋草合,晚蝉关树古槐深。 风生野渡河声急,雁过寒原岳势侵。 对酒相看自无语,几多离思入瑶琴。