春 chūn 晚 wǎn 旅 lǚ 次 cì 有 yǒu 怀 huái - - 刘 liú 沧 cāng
晚 wǎn 出 chū 关 guān 河 hé 绿 lǜ 野 yě 平 píng , , 依 yī 依 yī 云 yún 树 shù 动 dòng 乡 xiāng 情 qíng 。 。
残 cán 春 chūn 花 huā 尽 jǐn 黄 huáng 莺 yīng 语 yǔ , , 远 yuǎn 客 kè 愁 chóu 多 duō 白 bái 发 fà 生 shēng 。 。
野 yě 水 shuǐ 乱 luàn 流 liú 临 lín 古 gǔ 驿 yì , , 断 duàn 烟 yān 凝 níng 处 chù 近 jìn 孤 gū 城 chéng 。 。
东 dōng 西 xī 未 wèi 遂 suì 归 guī 田 tián 计 jì , , 海 hǎi 上 shàng 青 qīng 山 shān 久 jiǔ 废 fèi 耕 gēng 。 。
春晚旅次有怀。唐代。刘沧。晚出关河绿野平,依依云树动乡情。 残春花尽黄莺语,远客愁多白发生。 野水乱流临古驿,断烟凝处近孤城。 东西未遂归田计,海上青山久废耕。