留 liú 别 bié 崔 cuī 浣 huàn 秀 xiù 才 cái 昆 kūn 仲 zhòng - - 刘 liú 沧 cāng
汶 wèn 阳 yáng 离 lí 思 sī 水 shuǐ 无 wú 穷 qióng , , 去 qù 住 zhù 情 qíng 深 shēn 梦 mèng 寐 mèi 中 zhōng 。 。
岁 suì 晚 wǎn 虫 chóng 鸣 míng 寒 hán 露 lù 草 cǎo , , 日 rì 西 xī 蝉 chán 噪 zào 古 gǔ 槐 huái 风 fēng 。 。
川 chuān 分 fēn 远 yuǎn 岳 yuè 秋 qiū 光 guāng 静 jìng , , 云 yún 尽 jǐn 遥 yáo 天 tiān 霁 jì 色 sè 空 kōng 。 。
对 duì 酒 jiǔ 不 bù 能 néng 伤 shāng 此 cǐ 别 bié , , 尺 chǐ 书 shū 凭 píng 雁 yàn 往 wǎng 来 lái 通 tōng 。 。
留别崔浣秀才昆仲。唐代。刘沧。汶阳离思水无穷,去住情深梦寐中。 岁晚虫鸣寒露草,日西蝉噪古槐风。 川分远岳秋光静,云尽遥天霁色空。 对酒不能伤此别,尺书凭雁往来通。