过 guò 横 héng 山 shān 顾 gù 山 shān 人 rén 草 cǎo 堂 táng - - 刘 liú 长 zhǎng 卿 qīng
只 zhī 见 jiàn 山 shān 相 xiāng 掩 yǎn , , 谁 shuí 言 yán 路 lù 尚 shàng 通 tōng 。 。
人 rén 来 lái 千 qiān 嶂 zhàng 外 wài , , 犬 quǎn 吠 fèi 百 bǎi 花 huā 中 zhōng 。 。
细 xì 草 cǎo 香 xiāng 飘 piāo 雨 yǔ , , 垂 chuí 杨 yáng 闲 xián 卧 wò 风 fēng 。 。
却 què 寻 xún 樵 qiáo 径 jìng 去 qù , , 惆 chóu 怅 chàng 绿 lǜ 溪 xī 东 dōng 。 。
过横山顾山人草堂。唐代。刘长卿。只见山相掩,谁言路尚通。 人来千嶂外,犬吠百花中。 细草香飘雨,垂杨闲卧风。 却寻樵径去,惆怅绿溪东。