双 shuāng 峰 fēng 下 xià 哭 kū 故 gù 人 rén 李 lǐ 宥 yòu - - 刘 liú 长 zhǎng 卿 qīng
怜 lián 君 jūn 孤 gū 垄 lǒng 寄 jì 双 shuāng 峰 fēng , , 埋 mái 骨 gǔ 穷 qióng 泉 quán 复 fù 几 jǐ 重 zhòng 。 。
白 bái 露 lù 空 kōng 沾 zhān 九 jiǔ 原 yuán 草 cǎo , , 青 qīng 山 shān 犹 yóu 闭 bì 数 shù 株 zhū 松 sōng 。 。
图 tú 书 shū 经 jīng 乱 luàn 知 zhī 何 hé 在 zài , , 妻 qī 子 zǐ 因 yīn 贫 pín 失 shī 所 suǒ 从 cóng 。 。
惆 chóu 怅 chàng 东 dōng 皋 gāo 却 què 归 guī 去 qù , , 人 rén 间 jiān 无 wú 处 chǔ 更 gèng 相 xiāng 逢 féng 。 。
双峰下哭故人李宥。唐代。刘长卿。怜君孤垄寄双峰,埋骨穷泉复几重。 白露空沾九原草,青山犹闭数株松。 图书经乱知何在,妻子因贫失所从。 惆怅东皋却归去,人间无处更相逢。