碧 bì 鲜 xiān 亭 tíng 春 chūn 题 tí 竹 zhú - - 薛 xuē 能 néng
竹 zhú 少 shǎo 竹 zhú 更 gèng 重 zhòng , , 碧 bì 鲜 xiān 疆 jiāng 更 gēng 名 míng 。 。
有 yǒu 栏 lán 常 cháng 凭 píng 立 lì , , 无 wú 径 jìng 独 dú 穿 chuān 行 xíng 。 。
夕 xī 月 yuè 阴 yīn 何 hé 乱 luàn , , 春 chūn 风 fēng 叶 yè 尽 jǐn 轻 qīng 。 。
已 yǐ 闻 wén 图 tú 画 huà 客 kè , , 兼 jiān 写 xiě 薛 xuē 先 xiān 生 shēng 。 。
碧鲜亭春题竹。唐代。薛能。竹少竹更重,碧鲜疆更名。 有栏常凭立,无径独穿行。 夕月阴何乱,春风叶尽轻。 已闻图画客,兼写薛先生。