留 liú 题 tí 汾 fén 上 shàng 旧 jiù 居 jū - - 薛 xuē 能 néng
乡 xiāng 园 yuán 一 yī 别 bié 五 wǔ 年 nián 归 guī , , 回 huí 首 shǒu 人 rén 间 jiān 总 zǒng 祸 huò 机 jī 。 。
尚 shàng 胜 shèng 邻 lín 翁 wēng 常 cháng 寂 jì 寞 mò , , 敢 gǎn 嫌 xián 裘 qiú 马 mǎ 未 wèi 轻 qīng 肥 féi 。 。
尘 chén 颜 yán 不 bú 见 jiàn 应 yīng 消 xiāo 落 luò , , 庭 tíng 树 shù 曾 céng 栽 zāi 已 yǐ 合 hé 围 wéi 。 。
难 nán 说 shuō 累 lèi 牵 qiān 还 hái 却 què 去 qù , , 可 kě 怜 lián 榆 yú 柳 liǔ 尚 shàng 依 yī 依 yī 。 。
留题汾上旧居。唐代。薛能。乡园一别五年归,回首人间总祸机。 尚胜邻翁常寂寞,敢嫌裘马未轻肥。 尘颜不见应消落,庭树曾栽已合围。 难说累牵还却去,可怜榆柳尚依依。