春 chūn 晚 wǎn 东 dōng 园 yuán 晓 xiǎo 思 sī - - 薛 xuē 逢 féng
剑 jiàn 外 wài 春 chūn 馀 yú 日 rì 更 gèng 长 zhǎng , , 东 dōng 园 yuán 留 liú 醉 zuì 乐 lè 高 gāo 张 zhāng 。 。
松 sōng 杉 shān 露 lù 滴 dī 无 wú 情 qíng 泪 lèi , , 桃 táo 杏 xìng 风 fēng 飘 piāo 不 bù 语 yǔ 香 xiāng 。 。
莺 yīng 恋 liàn 叶 yè 深 shēn 啼 tí 绿 lǜ 树 shù , , 燕 yàn 窥 kuī 巢 cháo 稳 wěn 坐 zuò 雕 diāo 梁 liáng 。 。
也 yě 知 zhī 留 liú 滞 zhì 年 nián 华 huá 晚 wǎn , , 争 zhēng 那 nà 樽 zūn 前 qián 乐 lè 未 wèi 央 yāng 。 。
春晚东园晓思。唐代。薛逢。剑外春馀日更长,东园留醉乐高张。 松杉露滴无情泪,桃杏风飘不语香。 莺恋叶深啼绿树,燕窥巢稳坐雕梁。 也知留滞年华晚,争那樽前乐未央。