山 shān 中 zhōng 酬 chóu 杨 yáng 补 bǔ 阙 quē 见 jiàn 过 guò - - 钱 qián 起 qǐ
日 rì 暖 nuǎn 风 fēng 恬 tián 种 zhǒng 药 yào 时 shí , , 红 hóng 泉 quán 翠 cuì 壁 bì 薜 bì 萝 luó 垂 chuí 。 。
幽 yōu 溪 xī 鹿 lù 过 guò 苔 tái 还 hái 静 jìng , , 深 shēn 树 shù 云 yún 来 lái 鸟 niǎo 不 bù 知 zhī 。 。
青 qīng 琐 suǒ 同 tóng 心 xīn 多 duō 逸 yì 兴 xìng , , 春 chūn 山 shān 载 zài 酒 jiǔ 远 yuǎn 相 xiāng 随 suí 。 。
却 què 惭 cán 身 shēn 外 wài 牵 qiān 缨 yīng 冕 miǎn , , 未 wèi 胜 shèng 杯 bēi 前 qián 倒 dào 接 jiē 䍠 lí 。 。
山中酬杨补阙见过。唐代。钱起。日暖风恬种药时,红泉翠壁薜萝垂。 幽溪鹿过苔还静,深树云来鸟不知。 青琐同心多逸兴,春山载酒远相随。 却惭身外牵缨冕,未胜杯前倒接䍠。