仆 pú 射 yè 陂 bēi 晚 wǎn 望 wàng - - 罗 luó 邺 yè
离 lí 人 rén 到 dào 此 cǐ 倍 bèi 堪 kān 伤 shāng , , 陂 bēi 水 shuǐ 芦 lú 花 huā 似 shì 故 gù 乡 xiāng 。 。
身 shēn 事 shì 未 wèi 知 zhī 何 hé 日 rì 了 le , , 马 mǎ 蹄 tí 唯 wéi 觉 jué 到 dào 秋 qiū 忙 máng 。 。
田 tián 园 yuán 牢 láo 落 luò 东 dōng 归 guī 晚 wǎn , , 道 dào 路 lù 辛 xīn 勤 qín 北 běi 去 qù 长 zhǎng 。 。
却 què 羡 xiàn 无 wú 愁 chóu 是 shì 沙 shā 鸟 niǎo , , 双 shuāng 双 shuāng 相 xiāng 趁 chèn 下 xià 斜 xié 阳 yáng 。 。
仆射陂晚望。唐代。罗邺。离人到此倍堪伤,陂水芦花似故乡。 身事未知何日了,马蹄唯觉到秋忙。 田园牢落东归晚,道路辛勤北去长。 却羡无愁是沙鸟,双双相趁下斜阳。