冬 dōng 日 rì 庙 miào 中 zhōng 书 shū 事 shì 呈 chéng 栖 qī 白 bái 上 shàng 人 rén - - 罗 luó 邺 yè
日 rì 高 gāo 荒 huāng 庙 miào 掩 yǎn 双 shuāng 扉 fēi , , 杉 shān 径 jìng 无 wú 人 rén 鸟 niǎo 雀 què 悲 bēi 。 。
昨 zuó 日 rì 江 jiāng 潮 cháo 起 qǐ 归 guī 思 sī , , 满 mǎn 窗 chuāng 风 fēng 雨 yǔ 觉 jué 来 lái 时 shí 。 。
何 hé 堪 kān 身 shēn 计 jì 长 zhǎng 如 rú 此 cǐ , , 闲 xián 尽 jǐn 炉 lú 灰 huī 却 què 是 shì 疑 yí 。 。
赖 lài 有 yǒu 碧 bì 云 yún 吟 yín 句 jù 客 kè , , 禅 chán 馀 yú 相 xiāng 访 fǎng 说 shuō 新 xīn 诗 shī 。 。
冬日庙中书事呈栖白上人。唐代。罗邺。日高荒庙掩双扉,杉径无人鸟雀悲。 昨日江潮起归思,满窗风雨觉来时。 何堪身计长如此,闲尽炉灰却是疑。 赖有碧云吟句客,禅馀相访说新诗。