青 qīng 春 chūn - - 韩 hán 偓 wò
眼 yǎn 意 yì 心 xīn 期 qī 卒 zú 未 wèi 休 xiū , , 暗 àn 中 zhōng 终 zhōng 拟 nǐ 约 yuē 秦 qín 楼 lóu 。 。
光 guāng 阴 yīn 负 fù 我 wǒ 难 nán 相 xiāng 遇 yù , , 情 qíng 绪 xù 牵 qiān 人 rén 不 bù 自 zì 由 yóu 。 。
遥 yáo 夜 yè 定 dìng 嫌 xián 香 xiāng 蔽 bì 膝 xī , , 闷 mèn 时 shí 应 yīng 弄 nòng 玉 yù 搔 sāo 头 tóu 。 。
樱 yīng 桃 táo 花 huā 谢 xiè 梨 lí 花 huā 发 fā , , 肠 cháng 断 duàn 青 qīng 春 chūn 两 liǎng 处 chù 愁 chóu 。 。
青春。唐代。韩偓。眼意心期卒未休,暗中终拟约秦楼。 光阴负我难相遇,情绪牵人不自由。 遥夜定嫌香蔽膝,闷时应弄玉搔头。 樱桃花谢梨花发,肠断青春两处愁。