途 tú 中 zhōng 立 lì 春 chūn 寄 jì 杨 yáng 郇 huán 伯 bó - - 窦 dòu 常 cháng
浪 làng 迹 jī 终 zhōng 年 nián 客 kè , , 惊 jīng 心 xīn 此 cǐ 地 dì 春 chūn 。 。
风 fēng 前 qián 独 dú 去 qù 马 mǎ , , 泽 zé 畔 pàn 耦 ǒu 耕 gēng 人 rén 。 。
老 lǎo 大 dà 交 jiāo 情 qíng 重 zhòng , , 悲 bēi 凉 liáng 外 wài 物 wù 亲 qīn 。 。
子 zi 云 yún 今 jīn 在 zài 宅 zhái , , 应 yīng 见 jiàn 柳 liǔ 条 tiáo 新 xīn 。 。
途中立春寄杨郇伯。唐代。窦常。浪迹终年客,惊心此地春。 风前独去马,泽畔耦耕人。 老大交情重,悲凉外物亲。 子云今在宅,应见柳条新。