病 bìng 起 qǐ 登 dēng 楼 lóu - - 于 yú 谦 qiān
晚 wǎn 来 lái 扶 fú 病 bìng 强 qiáng 登 dēng 楼 lóu , , 迢 tiáo 递 dì 山 shān 川 chuān 入 rù 远 yuǎn 眸 móu 。 。
紫 zǐ 塞 sāi 接 jiē 连 lián 沙 shā 漠 mò 去 qù , , 黄 huáng 河 hé 还 hái 绕 rào 郡 jùn 城 chéng 流 liú 。 。
天 tiān 涯 yá 芳 fāng 草 cǎo 重 chóng 重 chóng 恨 hèn , , 风 fēng 外 wài 飞 fēi 花 huā 点 diǎn 点 diǎn 愁 chóu 。 。
往 wǎng 事 shì 惊 jīng 心 xīn 如 rú 梦 mèng 寐 mèi , , 几 jǐ 回 huí 翘 qiáo 首 shǒu 望 wàng 神 shén 州 zhōu 。 。
病起登楼。明代。于谦。晚来扶病强登楼,迢递山川入远眸。 紫塞接连沙漠去,黄河还绕郡城流。 天涯芳草重重恨,风外飞花点点愁。 往事惊心如梦寐,几回翘首望神州。