青 qīng 门 mén 引 yǐn - - 张 zhāng 先 xiān
乍 zhà 暖 nuǎn 还 hái 轻 qīng 冷 lěng , , 风 fēng 雨 yǔ 晚 wǎn 来 lái 方 fāng 定 dìng 。 。 庭 tíng 轩 xuān 寂 jì 寞 mò 近 jìn 清 qīng 明 míng , , 残 cán 花 huā 中 zhōng 酒 jiǔ , , 又 yòu 是 shì 去 qù 年 nián 病 bìng 。 。
楼 lóu 头 tóu 画 huà 角 jiǎo 风 fēng 吹 chuī 醒 xǐng , , 入 rù 夜 yè 重 zhòng 门 mén 静 jìng 。 。 那 nà 堪 kān 更 gèng 被 bèi 明 míng 月 yuè , , 隔 gé 墙 qiáng 送 sòng 过 guò 秋 qiū 千 qiān 影 yǐng 。 。
青门引。宋代。张先。乍暖还轻冷,风雨晚来方定。庭轩寂寞近清明,残花中酒,又是去年病。 楼头画角风吹醒,入夜重门静。那堪更被明月,隔墙送过秋千影。