初 chū 春 chūn 偶 ǒu 成 chéng 自 zì 嘲 cháo - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
五 wǔ 十 shí 俄 é 加 jiā 一 yī , , 萧 xiāo 然 rán 两 liǎng 鬓 bìn 丝 sī 。 。
山 shān 城 chéng 催 cuī 暮 mù 紧 jǐn , , 地 dì 僻 pì 受 shòu 春 chūn 迟 chí 。 。
罢 bà 吏 lì 无 wú 馀 yú 牍 dú , , 挥 huī 毫 háo 仅 jǐn 小 xiǎo 词 cí 。 。
迂 yū 疏 shū 窃 qiè 自 zì 喜 xǐ , , 除 chú 目 mù 未 wèi 相 xiāng 知 zhī 。 。
初春偶成自嘲。明代。王世贞。五十俄加一,萧然两鬓丝。 山城催暮紧,地僻受春迟。 罢吏无馀牍,挥毫仅小词。 迂疏窃自喜,除目未相知。