喜 xǐ 吴 wú 峻 jùn 伯 bó 来 lái 视 shì 山 shān 东 dōng 学 xué 寄 jì - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
清 qīng 朝 cháo 词 cí 客 kè 白 bái 云 yún 司 sī , , 不 bù 减 jiǎn 风 fēng 流 liú 邺 yè 下 xià 时 shí 。 。
一 yī 别 bié 瑶 yáo 琴 qín 长 zhǎng 自 zì 掩 yǎn , , 经 jīng 年 nián 尺 chǐ 素 sù 转 zhuǎn 相 xiāng 思 sī 。 。
除 chú 书 shū 晓 xiǎo 动 dòng 燕 yān 山 shān 色 sè , , 握 wò 手 shǒu 秋 qiū 回 huí 太 tài 岳 yuè 姿 zī 。 。
为 wèi 道 dào 黄 huáng 金 jīn 酬 chóu 汗 hàn 血 xuè , , 敢 gǎn 将 jiāng 青 qīng 镜 jìng 悔 huǐ 蛾 é 眉 méi 。 。
喜吴峻伯来视山东学寄。明代。王世贞。清朝词客白云司,不减风流邺下时。 一别瑶琴长自掩,经年尺素转相思。 除书晓动燕山色,握手秋回太岳姿。 为道黄金酬汗血,敢将青镜悔蛾眉。