观 guān 澜 lán 亭 tíng 枯 kū 莲 lián - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
月 yuè 冷 lěng 亭 tíng 莲 lián 秋 qiū 思 sī 深 shēn , , 半 bàn 池 chí 病 bìng 碧 bì 半 bàn 黄 huáng 侵 qīn 。 。
歌 gē 残 cán 白 bái 苎 zhù 香 xiāng 犹 yóu 在 zài , , 褪 tuì 尽 jǐn 红 hóng 衣 yī 态 tài 不 bù 禁 jīn 。 。
愧 kuì 尔 ěr 渐 jiàn 非 fēi 初 chū 服 fú 地 dì , , 怜 lián 予 yǔ 同 tóng 抱 bào 后 hòu 时 shí 心 xīn 。 。
江 jiāng 南 nán 子 zǐ 夜 yè 偏 piān 饶 ráo 景 jǐng , , 愁 chóu 绝 jué 霜 shuāng 风 fēng 何 hé 处 chǔ 寻 xún 。 。
观澜亭枯莲。明代。王世贞。月冷亭莲秋思深,半池病碧半黄侵。 歌残白苎香犹在,褪尽红衣态不禁。 愧尔渐非初服地,怜予同抱后时心。 江南子夜偏饶景,愁绝霜风何处寻。