雪 xuě 后 hòu 同 tóng 杨 yáng 少 shǎo 参 cān 张 zhāng 山 shān 人 rén 分 fēn 韵 yùn - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
连 lián 城 chéng 十 shí 二 èr 吐 tǔ 明 míng 光 guāng , , 极 jí 目 mù 千 qiān 村 cūn 混 hùn 渺 miǎo 茫 máng 。 。
微 wēi 雨 yǔ 忽 hū 扶 fú 鳷 zhī 鹊 què 出 chū , , 峭 qiào 风 fēng 徐 xú 起 qǐ 玉 yù 虬 qiú 狂 kuáng 。 。
歌 gē 成 chéng 郢 yǐng 曲 qū 人 rén 为 wéi 宋 sòng , , 赋 fù 就 jiù 相 xiàng 如 rú 苑 yuàn 是 shì 梁 liáng 。 。
拟 nǐ 向 xiàng 瑶 yáo 池 chí 看 kàn 戴 dài 胜 shèng , , 不 bù 教 jiào 晴 qíng 旭 xù 捧 pěng 扶 fú 桑 sāng 。 。
雪后同杨少参张山人分韵。明代。王世贞。连城十二吐明光,极目千村混渺茫。 微雨忽扶鳷鹊出,峭风徐起玉虬狂。 歌成郢曲人为宋,赋就相如苑是梁。 拟向瑶池看戴胜,不教晴旭捧扶桑。