再 zài 用 yòng 玉 yù 叔 shū 韵 yùn 奉 fèng 答 dá - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
诗 shī 思 sī 江 jiāng 春 chūn 下 xià 峡 xiá 涛 tāo , , 元 yuán 龙 lóng 久 jiǔ 已 yǐ 自 zì 人 rén 豪 háo 。 。
能 néng 令 lìng 嵾 cēn 岭 lǐng 云 yún 为 wéi 壮 zhuàng , , 忽 hū 忆 yì 峨 é 眉 méi 雪 xuě 转 zhuǎn 高 gāo 。 。
地 dì 远 yuǎn 争 zhēng 传 chuán 司 sī 马 mǎ 难 nán , , 时 shí 清 qīng 厌 yàn 续 xù 左 zuǒ 徒 tú 骚 sāo 。 。
怀 huái 中 zhōng 小 xiǎo 草 cǎo 君 jūn 应 yīng 识 shí , , 岂 qǐ 有 yǒu 幽 yōu 芳 fāng 答 dá 汉 hàn 皋 gāo 。 。
再用玉叔韵奉答。明代。王世贞。诗思江春下峡涛,元龙久已自人豪。 能令嵾岭云为壮,忽忆峨眉雪转高。 地远争传司马难,时清厌续左徒骚。 怀中小草君应识,岂有幽芳答汉皋。