夜 yè 听 tīng 印 yìn 师 shī 礼 lǐ 诵 sòng 走 zǒu 笔 bǐ 偶 ǒu 成 chéng - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
街 jiē 鼓 gǔ 初 chū 停 tíng 香 xiāng 篆 zhuàn 寒 hán , , 呗 bei 声 shēng 那 nà 为 wèi 雨 yǔ 声 shēng 阑 lán 。 。
弥 mí 陀 tuó 界 jiè 远 yuǎn 疑 yí 城 chéng 近 jìn , , 慈 cí 氏 shì 宫 gōng 深 shēn 外 wài 院 yuàn 宽 kuān 。 。
正 zhèng 念 niàn 可 kě 争 zhēng 无 wú 念 niàn 好 hǎo , , 非 fēi 心 xīn 还 hái 较 jiào 即 jí 心 xīn 难 nán 。 。
道 dào 人 rén 别 bié 有 yǒu 安 ān 身 shēn 处 chǔ , , 未 wèi 必 bì 清 qīng 晨 chén 叩 kòu 懒 lǎn 残 cán 。 。
夜听印师礼诵走笔偶成。明代。王世贞。街鼓初停香篆寒,呗声那为雨声阑。 弥陀界远疑城近,慈氏宫深外院宽。 正念可争无念好,非心还较即心难。 道人别有安身处,未必清晨叩懒残。