题 tí 匡 kuāng 南 nán 王 wáng 孙 sūn 爽 shuǎng 台 tái - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
兰 lán 台 tái 高 gāo 咏 yǒng 杳 yǎo 难 nán 攀 pān , , 滕 téng 阁 gé 鸣 míng 銮 luán 迥 jiǒng 不 bù 还 hái 。 。
忽 hū 有 yǒu 露 lù 茎 jīng 超 chāo 象 xiàng 外 wài , , 能 néng 令 lìng 天 tiān 籁 lài 满 mǎn 人 rén 间 jiān 。 。
披 pī 襟 jīn 快 kuài 自 zì 君 jūn 王 wáng 腋 yè , , 酌 zhuó 斗 dòu 清 qīng 回 huí 帝 dì 子 zi 颜 yán 。 。
无 wú 那 nà 阿 ā 猷 yóu 称 chēng 尽 jìn 兴 xìng , , 凭 píng 谁 shuí 拄 zhǔ 笏 hù 看 kàn 西 xī 山 shān 。 。
题匡南王孙爽台。明代。王世贞。兰台高咏杳难攀,滕阁鸣銮迥不还。 忽有露茎超象外,能令天籁满人间。 披襟快自君王腋,酌斗清回帝子颜。 无那阿猷称尽兴,凭谁拄笏看西山。