超 chāo 化 huà 寺 sì - - 王 wáng 庭 tíng 筠 yún
隔 gé 竹 zhú 微 wēi 闻 wén 钟 zhōng 磬 qìng 音 yīn , , 墙 qiáng 头 tóu 修 xiū 绿 lǜ 冷 lěng 阴 yīn 阴 yīn 。 。
山 shān 迎 yíng 初 chū 日 rì 花 huā 枝 zhī 靓 jìng , , 寺 sì 里 lǐ 清 qīng 潭 tán 塔 tǎ 影 yǐng 深 shēn 。 。
吾 wú 道 dào 萧 xiāo 条 tiáo 三 sān 已 yǐ 仕 shì , , 此 cǐ 行 xíng 衰 shuāi 病 bìng 独 dú 登 dēng 临 lín 。 。
简 jiǎn 书 shū 催 cuī 得 dé 匆 cōng 匆 cōng 去 qù , , 暗 àn 记 jì 风 fēng 烟 yān 拟 nǐ 梦 mèng 寻 xún 。 。
超化寺。元代。王庭筠。隔竹微闻钟磬音,墙头修绿冷阴阴。 山迎初日花枝靓,寺里清潭塔影深。 吾道萧条三已仕,此行衰病独登临。 简书催得匆匆去,暗记风烟拟梦寻。