文 wén 漪 yī 堂 táng 之 zhī 后 hòu 凉 liáng 风 fēng 堂 táng - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
凉 liáng 风 fēng 起 qǐ 苹 píng 末 mò , , 集 jí 我 wǒ 凤 fèng 凰 huáng 条 tiáo 。 。
小 xiǎo 夺 duó 琴 qín 中 zhōng 理 lǐ , , 时 shí 添 tiān 酒 jiǔ 外 wài 骄 jiāo 。 。
回 huí 光 guāng 泛 fàn 芍 sháo 药 yào , , 遗 yí 响 xiǎng 逗 dòu 芭 bā 蕉 jiāo 。 。
偶 ǒu 尔 ěr 当 dāng 三 sān 伏 fú , , 欣 xīn 然 rán 至 zhì 久 jiǔ 要 yào 。 。
老 lǎo 夫 fū 凭 píng 仗 zhàng 汝 rǔ , , 散 sàn 发 fà 坐 zuò 逍 xiāo 遥 yáo 。 。
文漪堂之后凉风堂。明代。王世贞。凉风起苹末,集我凤凰条。 小夺琴中理,时添酒外骄。 回光泛芍药,遗响逗芭蕉。 偶尔当三伏,欣然至久要。 老夫凭仗汝,散发坐逍遥。