周 zhōu 生 shēng 为 wèi 亡 wáng 友 yǒu 王 wáng 子 zǐ 馆 guǎn 甥 shēng 颇 pō 有 yǒu 沦 lún 落 luò 之 zhī 叹 tàn 怆 chuàng 焉 yān 念 niàn 旧 jiù 为 wèi 赠 zèng 此 cǐ 诗 shī - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
忆 yì 从 cóng 维 wéi 扬 yáng 楫 jí , , 风 fēng 尘 chén 失 shī 而 ér 舅 jiù 。 。
幸 xìng 馀 yú 延 yán 陵 líng 诺 nuò , , 不 bù 堕 duò 孝 xiào 标 biāo 口 kǒu 。 。
玉 yù 犹 yóu 当 dāng 日 rì 润 rùn , , 璞 pú 更 gèng 何 hé 年 nián 剖 pōu 。 。
恻 cè 怆 chuàng 今 jīn 昔 xī 言 yán , , 乾 qián 坤 kūn 重 chóng 回 huí 首 shǒu 。 。
周生为亡友王子馆甥颇有沦落之叹怆焉念旧为赠此诗。明代。王世贞。忆从维扬楫,风尘失而舅。 幸馀延陵诺,不堕孝标口。 玉犹当日润,璞更何年剖。 恻怆今昔言,乾坤重回首。