奉 fèng 挽 wǎn 复 fù 庵 ān 侍 shì 赠 zèng 君 jūn 一 yī 律 lǜ - - 王 wáng 济 jì 元 yuán
霜 shuāng 风 fēng 吹 chuī 雁 yàn 暮 mù 云 yún 横 héng , , 雕 diāo 落 luò 俄 é 惊 jīng 失 shī 典 diǎn 型 xíng 。 。
市 shì 义 yì 一 yī 生 shēng 田 tián 叔 shū 仿 fǎng , , 论 lùn 交 jiāo 千 qiān 古 gǔ 宴 yàn 平 píng 情 qíng 。 。
烂 làn 柯 kē 亭 tíng 畔 pàn 馀 yú 棋 qí 局 jú , , 采 cǎi 石 shí 江 jiāng 头 tóu 坠 zhuì 酒 jiǔ 星 xīng 。 。
惭 cán 愧 kuì 未 wèi 能 néng 酬 chóu 国 guó 士 shì , , 只 zhǐ 依 yī 残 cán 月 yuè 吊 diào 空 kōng 青 qīng 。 。
奉挽复庵侍赠君一律。明代。王济元。霜风吹雁暮云横,雕落俄惊失典型。 市义一生田叔仿,论交千古宴平情。 烂柯亭畔馀棋局,采石江头坠酒星。 惭愧未能酬国士,只依残月吊空青。