挽 wǎn 王 wáng 梅 méi 窗 chuāng - - 尹 yǐn 廷 tíng 高 gāo
故 gù 宅 zhái 荒 huāng 凉 liáng 锁 suǒ 白 bái 云 yún , , 招 zhāo 魂 hún 无 wú 计 jì 泪 lèi 沾 zhān 巾 jīn 。 。
吟 yín 编 biān 散 sàn 尽 jìn 难 nán 知 zhī 次 cì , , 遗 yí 像 xiàng 清 qīng 癯 qú 已 yǐ 逼 bī 真 zhēn 。 。
化 huà 鹤 hè 山 shān 头 tóu 笙 shēng 韵 yùn 歇 xiē , , 浴 yù 鹅 é 池 chí 畔 pàn 墨 mò 痕 hén 新 xīn 。 。
绿 lǜ 衣 yī 歌 gē 散 sàn 罗 luó 浮 fú 晓 xiǎo , , 月 yuè 落 luò 参 shēn 横 héng 不 bú 见 jiàn 人 rén 。 。
挽王梅窗。元代。尹廷高。故宅荒凉锁白云,招魂无计泪沾巾。 吟编散尽难知次,遗像清癯已逼真。 化鹤山头笙韵歇,浴鹅池畔墨痕新。 绿衣歌散罗浮晓,月落参横不见人。