云 yún 龙 lóng 山 shān 寺 sì 独 dú 眺 tiào 次 cì 壁 bì 间 jiān 韵 yùn - - 王 wáng 立 lì 道 dào
萦 yíng 纡 yū 石 shí 磴 dèng 望 wàng 中 zhōng 开 kāi , , 故 gù 迹 jī 苍 cāng 茫 máng 半 bàn 草 cǎo 莱 lái 。 。
兴 xīng 废 fèi 只 zhǐ 今 jīn 双 shuāng 树 shù 在 zài , , 登 dēng 临 lín 自 zì 昔 xī 几 jǐ 人 rén 来 lái 。 。
僧 sēng 携 xié 野 yě 果 guǒ 修 xiū 晨 chén 供 gōng , , 鸟 niǎo 啄 zhuó 山 shān 花 huā 上 shàng 石 shí 台 tái 。 。
车 chē 马 mǎ 纷 fēn 纷 fēn 千 qiān 里 lǐ 道 dào , , 河 hé 流 liú 长 zhǎng 带 dài 夕 xī 阳 yáng 回 huí 。 。
云龙山寺独眺次壁间韵。明代。王立道。萦纡石磴望中开,故迹苍茫半草莱。 兴废只今双树在,登临自昔几人来。 僧携野果修晨供,鸟啄山花上石台。 车马纷纷千里道,河流长带夕阳回。