胡 hú 完 wán 夫 fū 母 mǔ 周 zhōu 夫 fū 人 rén 挽 wǎn 词 cí - - 苏 sū 轼 shì
柏 bǎi 舟 zhōu 高 gāo 节 jié 冠 guān 乡 xiāng 邻 lín , , 绛 jiàng 帐 zhàng 清 qīng 风 fēng 耸 sǒng 搢 jìn 绅 shēn 。 。
岂 qǐ 似 shì 凡 fán 人 rén 但 dàn 慈 cí 母 mǔ , , 能 néng 令 lìng 孝 xiào 子 zǐ 作 zuò 忠 zhōng 臣 chén 。 。
当 dāng 年 nián 织 zhī 屦 jù 随 suí 方 fāng 进 jìn , , 晚 wǎn 节 jié 称 chēng 觞 shāng 见 jiàn 伯 bó 仁 rén 。 。
回 huí 首 shǒu 悲 bēi 凉 liáng 便 biàn 陈 chén 迹 jī , , 凯 kǎi 风 fēng 吹 chuī 尽 jǐn 棘 jí 成 chéng 薪 xīn 。 。
胡完夫母周夫人挽词。宋代。苏轼。柏舟高节冠乡邻,绛帐清风耸搢绅。 岂似凡人但慈母,能令孝子作忠臣。 当年织屦随方进,晚节称觞见伯仁。 回首悲凉便陈迹,凯风吹尽棘成薪。