秀 xiù 州 zhōu 报 bào 本 běn 禅 chán 院 yuàn 乡 xiāng 僧 sēng 文 wén 长 zhǎng 老 lǎo 方 fāng 丈 zhàng - - 苏 sū 轼 shì
万 wàn 里 lǐ 家 jiā 山 shān 一 yī 梦 mèng 中 zhōng , , 吴 wú 音 yīn 渐 jiàn 已 yǐ 变 biàn 儿 ér 童 tóng 。 。
每 měi 逢 féng 蜀 shǔ 叟 sǒu 谈 tán 终 zhōng 日 rì , , 便 biàn 觉 jué 峨 é 眉 méi 翠 cuì 扫 sǎo 空 kōng 。 。
师 shī 已 yǐ 忘 wàng 言 yán 真 zhēn 有 yǒu 道 dào , , 我 wǒ 除 chú 搜 sōu 句 jù 百 bǎi 无 wú 功 gōng 。 。
明 míng 年 nián 采 cǎi 药 yào 天 tiān 台 tāi 去 qù , , 更 gèng 欲 yù 题 tí 诗 shī 满 mǎn 浙 zhè 东 dōng 。 。
秀州报本禅院乡僧文长老方丈。宋代。苏轼。万里家山一梦中,吴音渐已变儿童。 每逢蜀叟谈终日,便觉峨眉翠扫空。 师已忘言真有道,我除搜句百无功。 明年采药天台去,更欲题诗满浙东。