次 cì 韵 yùn 滕 téng 大 dài 夫 fū 三 sān 首 shǒu 雪 xuě 浪 làng 石 shí 二 èr - - 苏 sū 轼 shì
壁 bì 立 lì 孤 gū 峰 fēng 倚 yǐ 砚 yàn 长 zhǎng , , 共 gòng 疑 yí 沉 chén 水 shuǐ 得 dé 顽 wán 苍 cāng 。 。
欲 yù 随 suí 楚 chǔ 客 kè 纫 rèn 兰 lán 佩 pèi , , 谁 shuí 信 xìn 吴 wú 儿 ér 是 shì 木 mù 肠 cháng 。 。
山 shān 下 xià 曾 céng 逢 féng 化 huà 松 sōng 石 shí , , 玉 yù 中 zhōng 还 hái 有 yǒu 辟 bì 邪 xié 香 xiāng 。 。
早 zǎo 知 zhī 百 bǎi 和 hé 俱 jù 灰 huī 烬 jìn , , 未 wèi 信 xìn 人 rén 言 yán 弱 ruò 胜 shèng 刚 gāng 。 。
次韵滕大夫三首雪浪石二。宋代。苏轼。壁立孤峰倚砚长,共疑沉水得顽苍。 欲随楚客纫兰佩,谁信吴儿是木肠。 山下曾逢化松石,玉中还有辟邪香。 早知百和俱灰烬,未信人言弱胜刚。