沧 cāng 洲 zhōu 亭 tíng 怀 huái 古 gǔ - - 苏 sū 轼 shì
湘 xiāng 水 shuǐ 悠 yōu 悠 yōu 天 tiān 际 jì 来 lái , , 夹 jiā 江 jiāng 古 gǔ 木 mù 抱 bào 山 shān 回 huí 。 。
城 chéng 中 zhōng 人 rén 物 wù 若 ruò 可 kě 数 shǔ , , 日 rì 晏 yàn 市 shì 散 sàn 多 duō 苍 cāng 苔 tái 。 。
九 jiǔ 疑 yí 巉 chán 天 tiān 古 gǔ 云 yún 埋 mái , , 遥 yáo 想 xiǎng 帝 dì 子 zi 龙 lóng 车 chē 回 huí 。 。
心 xīn 衰 shuāi 目 mù 极 jí 何 hé 可 kě 望 wàng , , 九 jiǔ 歌 gē 寂 jì 寂 jì 令 lìng 人 rén 哀 āi 。 。
沧洲亭怀古。宋代。苏轼。湘水悠悠天际来,夹江古木抱山回。 城中人物若可数,日晏市散多苍苔。 九疑巉天古云埋,遥想帝子龙车回。 心衰目极何可望,九歌寂寂令人哀。