独 dú 山 shān 梅 méi 花 huā - - 王 wáng 安 ān 石 shí
独 dú 山 shān 梅 méi 花 huā 何 hé 所 suǒ 似 shì , , 半 bàn 开 kāi 半 bàn 谢 xiè 荆 jīng 棘 jí 中 zhōng 。 。
美 měi 人 rén 零 líng 落 luò 依 yī 草 cǎo 木 mù , , 志 zhì 士 shì 憔 qiáo 悴 cuì 守 shǒu 蒿 hāo 蓬 péng 。 。
亭 tíng 亭 tíng 孤 gū 艳 yàn 带 dài 寒 hán 日 rì , , 漠 mò 漠 mò 远 yuǎn 香 xiāng 随 suí 野 yě 风 fēng 。 。
移 yí 栽 zāi 不 bù 得 dé 根 gēn 欲 yù 老 lǎo , , 回 huí 首 shǒu 上 shàng 林 lín 颜 yán 色 sè 空 kōng 。 。
独山梅花。宋代。王安石。独山梅花何所似,半开半谢荆棘中。 美人零落依草木,志士憔悴守蒿蓬。 亭亭孤艳带寒日,漠漠远香随野风。 移栽不得根欲老,回首上林颜色空。