和 hé 吴 wú 克 kè 明 míng 广 guǎng 文 wén 赋 fù 梅 méi - - 辛 xīn 弃 qì 疾 jí
谁 shuí 咏 yǒng 寒 hán 枝 zhī 入 rù 国 guó 风 fēng , , 广 guǎng 文 wén 官 guān 冷 lěng 更 gèng 诗 shī 穷 qióng 。 。
偶 ǒu 随 suí 岸 àn 柳 liǔ 春 chūn 先 xiān 觉 jué , , 试 shì 比 bǐ 山 shān 樊 fán 韵 yùn 不 bù 同 tóng 。 。
十 shí 顷 qǐng 清 qīng 风 fēng 明 míng 月 yuè 外 wài , , 一 yī 杯 bēi 疏 shū 影 yǐng 暗 àn 香 xiāng 中 zhōng 。 。
遥 yáo 知 zhī 一 yī 夜 yè 相 xiāng 思 sī 后 hòu , , 铁 tiě 石 shí 心 xīn 肠 cháng 也 yě 恼 nǎo 翁 wēng 。 。
和吴克明 广文赋梅。宋代。辛弃疾。谁咏寒枝入国风,广文官冷更诗穷。 偶随岸柳春先觉,试比山樊韵不同。 十顷清风明月外,一杯疏影暗香中。 遥知一夜相思后,铁石心肠也恼翁。