伏 fú 日 rì - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
九 jiǔ 衢 qú 三 sān 伏 fú 涨 zhǎng 黄 huáng 尘 chén , , 病 bìng 发 fā 萧 xiāo 萧 xiāo 挂 guà 葛 gé 巾 jīn 。 。
正 zhèng 好 hǎo 关 guān 门 mén 消 xiāo 永 yǒng 日 rì , , 可 kě 堪 kān 曳 yè 履 lǚ 见 jiàn 时 shí 人 rén 。 。
惊 jīng 风 fēng 梧 wú 叶 yè 常 cháng 疑 yí 雨 yǔ , , 窥 kuī 户 hù 薇 wēi 花 huā 不 bú 是 shì 春 chūn 。 。
睡 shuì 起 qǐ 北 běi 窗 chuāng 修 xiū 茗 míng 供 gōng , , 月 yuè 团 tuán 香 xiāng 细 xì 石 shí 泉 quán 新 xīn 。 。
伏日。明代。文徵明。九衢三伏涨黄尘,病发萧萧挂葛巾。 正好关门消永日,可堪曳履见时人。 惊风梧叶常疑雨,窥户薇花不是春。 睡起北窗修茗供,月团香细石泉新。