赋 fù 瓶 píng 梅 méi - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
断 duàn 枝 zhī 黏 nián 碧 bì 藓 xiǎn , , 残 cán 蕊 ruǐ 叠 dié 冰 bīng 纨 wán 。 。
未 wèi 乏 fá 溪 xī 山 shān 韵 yùn , , 尤 yóu 宜 yí 几 jǐ 格 gé 看 kàn 。 。
移 yí 灯 dēng 传 chuán 壁 bì 影 yǐng , , 垂 chuí 箔 bó 护 hù 春 chūn 寒 hán 。 。
应 yīng 断 duàn 西 xī 湖 hú 梦 mèng , , 东 dōng 风 fēng 在 zài 席 xí 端 duān 。 。
赋瓶梅。明代。文徵明。断枝黏碧藓,残蕊叠冰纨。 未乏溪山韵,尤宜几格看。 移灯传壁影,垂箔护春寒。 应断西湖梦,东风在席端。