金 jīn 陵 líng 客 kè 楼 lóu 与 yǔ 陈 chén 淳 chún 夜 yè 话 huà - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
卷 juǎn 书 shū 零 líng 乱 luàn 笔 bǐ 纵 zòng 横 héng , , 对 duì 坐 zuò 寒 hán 窗 chuāng 夜 yè 二 èr 更 gēng 。 。
奕 yì 世 shì 通 tōng 家 jiā 叨 dāo 父 fù 行 xíng , , 十 shí 年 nián 知 zhī 己 jǐ 愧 kuì 门 mén 生 shēng 。 。
高 gāo 楼 lóu 酒 jiǔ 醉 zuì 灯 dēng 前 qián 雨 yǔ , , 孤 gū 榻 tà 秋 qiū 深 shēn 病 bìng 里 lǐ 情 qíng 。 。
最 zuì 是 shì 世 shì 心 xīn 忘 wàng 不 bù 得 dé , , 满 mǎn 头 tóu 尘 chén 土 tǔ 说 shuō 功 gōng 名 míng 。 。
金陵客楼与陈淳夜话。明代。文徵明。卷书零乱笔纵横,对坐寒窗夜二更。 奕世通家叨父行,十年知己愧门生。 高楼酒醉灯前雨,孤榻秋深病里情。 最是世心忘不得,满头尘土说功名。