楞 léng 伽 jiā 寺 sì 湖 hú 山 shān 楼 lóu - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
石 shí 湖 hú 春 chūn 尽 jǐn 水 shuǐ 交 jiāo 流 liú , , 来 lái 上 shàng 支 zhī 公 gōng 百 bǎi 尺 chǐ 楼 lóu 。 。
尊 zūn 酒 jiǔ 吟 yín 分 fēn 茶 chá 磨 mó 雨 yǔ , , 疏 shū 帘 lián 横 héng 卷 juǎn 越 yuè 城 chéng 秋 qiū 。 。
一 yī 窗 chuāng 粉 fěn 墨 mò 开 kāi 图 tú 画 huà , , 葛 gé 里 lǐ 风 fēng 烟 yān 入 rù 卧 wò 游 yóu 。 。
正 zhèng 是 shì 倚 yǐ 阑 lán 愁 chóu 绝 jué 处 chù , , 不 bù 禁 jīn 长 cháng 笛 dí 起 qǐ 沧 cāng 洲 zhōu 。 。
楞伽寺湖山楼。明代。文徵明。石湖春尽水交流,来上支公百尺楼。 尊酒吟分茶磨雨,疏帘横卷越城秋。 一窗粉墨开图画,葛里风烟入卧游。 正是倚阑愁绝处,不禁长笛起沧洲。