登 dēng 鼓 gǔ 角 jiǎo 楼 lóu - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
荒 huāng 谯 qiáo 漠 mò 漠 mò 带 dài 郊 jiāo 坰 jiōng , , 晚 wǎn 色 sè 浮 fú 空 kōng 鼓 gǔ 角 jiǎo 晴 qíng 。 。
西 xī 望 wàng 青 qīng 山 shān 明 míng 落 luò 日 rì , , 北 běi 风 fēng 吹 chuī 雪 xuě 满 mǎn 江 jiāng 城 chéng 。 。
繁 fán 华 huá 欲 yù 问 wèn 都 dōu 无 wú 迹 jī , , 兴 xīng 废 fèi 相 xiāng 寻 xún 每 měi 系 xì 情 qíng 。 。
秋 qiū 草 cǎo 不 bù 菲 fěi 愁 chóu 万 wàn 里 lǐ , , 古 gǔ 原 yuán 南 nán 畔 pàn 看 kàn 云 yún 生 shēng 。 。
登鼓角楼。明代。文徵明。荒谯漠漠带郊坰,晚色浮空鼓角晴。 西望青山明落日,北风吹雪满江城。 繁华欲问都无迹,兴废相寻每系情。 秋草不菲愁万里,古原南畔看云生。