禁 jìn 中 zhōng 芍 sháo 药 yào - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
仙 xiān 姿 zī 绰 chuò 约 yuē 绛 jiàng 罗 luó 绅 shēn , , 何 hé 日 rì 移 yí 根 gēn 傍 bàng 紫 zǐ 宸 chén 。 。
月 yuè 露 lù 冷 lěng 团 tuán 金 jīn 带 dài 重 zhòng , , 天 tiān 风 fēng 香 xiāng 泛 fàn 玉 yù 堂 táng 春 chūn 。 。
千 qiān 年 nián 想 xiǎng 见 jiàn 翻 fān 阶 jiē 咏 yǒng , , 一 yī 笑 xiào 羞 xiū 称 chēng 近 jìn 侍 shì 臣 chén 。 。
不 bù 似 shì 人 rén 间 jiān 易 yì 零 líng 落 luò , , 上 shàng 方 fāng 元 yuán 自 zì 隔 gé 凡 fán 尘 chén 。 。
禁中芍药。明代。文徵明。仙姿绰约绛罗绅,何日移根傍紫宸。 月露冷团金带重,天风香泛玉堂春。 千年想见翻阶咏,一笑羞称近侍臣。 不似人间易零落,上方元自隔凡尘。