冰 bīng 泮 pàn 志 zhì 喜 xǐ 次 cì 黄 huáng 才 cái 伯 bó 韵 yùn - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
吹 chuī 面 miàn 东 dōng 风 fēng 不 bù 作 zuò 寒 hán , , 断 duàn 冰 bīng 千 qiān 片 piàn 下 xià 晴 qíng 滩 tān 。 。
已 yǐ 看 kàn 积 jī 雪 xuě 经 jīng 冬 dōng 尽 jǐn , , 正 zhèng 好 hǎo 垂 chuí 杨 yáng 映 yìng 水 shuǐ 看 kàn 。 。
满 mǎn 目 mù 江 jiāng 山 shān 劳 láo 应 yìng 接 jiē , , 到 dào 家 jiā 樱 yīng 笋 sǔn 未 wèi 阑 lán 残 cán 。 。
只 zhǐ 应 yīng 今 jīn 夜 yè 扁 piān 舟 zhōu 梦 mèng , , 先 xiān 绕 rào 吴 wú 门 mén 斗 dǒu 鸭 yā 阑 lán 。 。
冰泮志喜次黄才伯韵。明代。文徵明。吹面东风不作寒,断冰千片下晴滩。 已看积雪经冬尽,正好垂杨映水看。 满目江山劳应接,到家樱笋未阑残。 只应今夜扁舟梦,先绕吴门斗鸭阑。