寿 shòu 方 fāng 矫 jiǎo 亭 tíng - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
季 jì 鹰 yīng 久 jiǔ 已 yǐ 卧 wò 江 jiāng 东 dōng , , 再 zài 入 rù 修 xiū 门 mén 简 jiǎn 帝 dì 衷 zhōng 。 。
白 bái 首 shǒu 岂 qǐ 知 zhī 东 dōng 观 guān 乐 lè , , 青 qīng 山 shān 终 zhōng 恋 liàn 北 běi 窗 chuāng 风 fēng 。 。
一 yī 时 shí 出 chū 处 chù 如 rú 公 gōng 少 shǎo , , 六 liù 帙 zhì 庚 gēng 年 nián 愧 kuì 我 wǒ 同 tóng 。 。
愿 yuàn 把 bǎ 纶 lún 竿 gān 相 xiāng 逐 zhú 去 qù , , 江 jiāng 湖 hú 满 mǎn 地 dì 两 liǎng 渔 yú 翁 wēng 。 。
寿方矫亭。明代。文徵明。季鹰久已卧江东,再入修门简帝衷。 白首岂知东观乐,青山终恋北窗风。 一时出处如公少,六帙庚年愧我同。 愿把纶竿相逐去,江湖满地两渔翁。