沽 gū 亭 tíng 道 dào 中 zhōng 二 èr 首 shǒu - - 王 wáng 冕 miǎn
野 yě 亭 tíng 依 yī 柳 liǔ 树 shù , , 水 shuǐ 路 lù 出 chū 桑 sāng 林 lín 。 。
问 wèn 俗 sú 谁 shuí 能 néng 解 jiě ? ?
怀 huái 思 sī 自 zì 不 bù 禁 jīn 。 。
远 yuǎn 山 shān 归 guī 眼 yǎn 小 xiǎo , , 孤 gū 雁 yàn 入 rù 云 yún 深 shēn 。 。
可 kě 笑 xiào 西 xī 京 jīng 客 kè , , 持 chí 杯 bēi 学 xué 楚 chǔ 吟 yín 。 。
沽亭道中二首。元代。王冕。野亭依柳树,水路出桑林。 问俗谁能解? 怀思自不禁。 远山归眼小,孤雁入云深。 可笑西京客,持杯学楚吟。