道 dào 出 chū 淮 huái 泗 sì 舟 zhōu 中 zhōng 阅 yuè 高 gāo 常 cháng 侍 shì 集 jí 有 yǒu 自 zì 淇 qí 涉 shè 黄 huáng 河 hé 十 shí 二 èr 首 shǒu 因 yīn 次 cì 其 qí 韵 yùn 其 qí 四 sì - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
失 shī 身 shēn 落 luò 名 míng 网 wǎng , , 汗 hàn 漫 màn 江 jiāng 湖 hú 间 jiān 。 。
扬 yáng 舟 zhōu 涉 shè 清 qīng 济 jì , , 回 huí 首 shǒu 送 sòng 淮 huái 山 shān 。 。
青 qīng 山 shān 岂 qǐ 不 bù 佳 jiā , , 白 bái 日 rì 不 bù 得 dé 闲 xián 。 。
斜 xié 光 guāng 散 sàn 烟 yān 莽 mǎng , , 暝 míng 禽 qín 时 shí 独 dú 还 hái 。 。
道出淮泗舟中阅高常侍集有自淇涉黄河十二首因次其韵 其四。明代。文徵明。失身落名网,汗漫江湖间。 扬舟涉清济,回首送淮山。 青山岂不佳,白日不得闲。 斜光散烟莽,暝禽时独还。