闻 wén 孔 kǒng 氏 shì 女 nǚ 至 zhì - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
南 nán 风 fēng 吹 chuī 送 sòng 北 běi 河 hé 舟 zhōu , , 有 yǒu 女 nǚ 东 dōng 来 lái 慰 wèi 白 bái 头 tóu 。 。
病 bìng 里 lǐ 心 xīn 情 qíng 无 wú 那 nà 老 lǎo , , 别 bié 来 lái 风 fēng 景 jǐng 又 yòu 经 jīng 秋 qiū 。 。
鹊 què 声 shēng 报 bào 日 rì 书 shū 先 xiān 到 dào , , 雨 yǔ 脚 jiǎo 干 gàn 时 shí 泪 lèi 始 shǐ 收 shōu 。 。
预 yù 想 xiǎng 离 lí 程 chéng 还 hái 在 zài 眼 yǎn , , 难 nán 将 jiāng 一 yī 笑 xiào 解 jiě 千 qiān 忧 yōu 。 。
闻孔氏女至。明代。李东阳。南风吹送北河舟,有女东来慰白头。 病里心情无那老,别来风景又经秋。 鹊声报日书先到,雨脚干时泪始收。 预想离程还在眼,难将一笑解千忧。