画 huà 禽 qín - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
高 gāo 栖 qī 野 yě 雀 què 低 dī 飞 fēi 燕 yàn , , 长 zhǎng 在 zài 峰 fēng 头 tóu 与 yǔ 溪 xī 面 miàn 。 。
竹 zhú 鸡 jī 啼 tí 彻 chè 雨 yǔ 初 chū 晴 qíng , , 山 shān 脚 jiǎo 泥 ní 深 shēn 路 lù 如 rú 线 xiàn 。 。
崖 yá 根 gēn 老 lǎo 树 shù 回 huí 余 yú 青 qīng , , 树 shù 间 jiān 双 shuāng 鹊 què 闲 xián 无 wú 声 shēng 。 。
只 zhǐ 应 yīng 识 shí 得 de 山 shān 中 zhōng 乐 lè , , 无 wú 复 fù 人 rén 间 jiān 送 sòng 喜 xǐ 情 qíng 。 。
画禽。明代。李东阳。高栖野雀低飞燕,长在峰头与溪面。 竹鸡啼彻雨初晴,山脚泥深路如线。 崖根老树回余青,树间双鹊闲无声。 只应识得山中乐,无复人间送喜情。