雪 xuě 夜 yè 追 zhuī 次 cì 坡 pō 翁 wēng 韵 yùn 四 sì 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
放 fàng 朝 cháo 声 shēng 里 lǐ 散 sàn 晨 chén 鸦 yā , , 闲 xián 取 qǔ 诗 shī 题 tí 赋 fù 雪 xuě 车 chē 。 。
陆 lù 海 hǎi 平 píng 翻 fān 千 qiān 顷 qǐng 浪 làng , , 江 jiāng 梅 méi 乱 luàn 落 luò 满 mǎn 城 chéng 花 huā 。 。
几 jǐ 人 rén 标 biāo 格 gé 如 rú 江 jiāng 令 lìng , , 何 hé 处 chǔ 交 jiāo 情 qíng 有 yǒu 戴 dài 家 jiā 。 。
不 bù 尽 jìn 高 gāo 楼 lóu 看 kàn 爽 shuǎng 气 qì , , 拟 nǐ 寻 xún 樵 qiáo 迹 jī 认 rèn 山 shān 叉 chā 。 。
雪夜追次坡翁韵四首 其二。明代。李东阳。放朝声里散晨鸦,闲取诗题赋雪车。 陆海平翻千顷浪,江梅乱落满城花。 几人标格如江令,何处交情有戴家。 不尽高楼看爽气,拟寻樵迹认山叉。