登 dēng 华 huá 严 yán 上 shàng 洞 dòng 呈 chéng 方 fāng 石 shí - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
振 zhèn 袂 mèi 先 xiān 登 dēng 不 bù 受 shòu 呼 hū , , 洞 dòng 门 mén 高 gāo 俯 fǔ 一 yī 浮 fú 图 tú 。 。
吐 tǔ 吞 tūn 云 yún 雾 wù 成 chéng 朝 zhāo 夕 xī , , 指 zhǐ 点 diǎn 江 jiāng 山 shān 入 rù 有 yǒu 无 wú 。 。
东 dōng 去 qù 平 píng 芜 wú 连 lián 野 yě 尽 jǐn , , 北 běi 来 lái 飞 fēi 鸟 niǎo 背 bèi 人 rén 孤 gū 。 。
因 yīn 逢 féng 海 hǎi 上 shàng 仙 xiān 翁 wēng 说 shuō , , 不 bù 羡 xiàn 天 tiān 台 tāi 与 yǔ 雁 yàn 湖 hú 。 。
登华严上洞呈方石。明代。李东阳。振袂先登不受呼,洞门高俯一浮图。 吐吞云雾成朝夕,指点江山入有无。 东去平芜连野尽,北来飞鸟背人孤。 因逢海上仙翁说,不羡天台与雁湖。