禫 dàn 后 hòu 述 shù 哀 āi 用 yòng 祥 xiáng 韵 yùn 四 sì 首 shǒu 其 qí 四 sì - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
庭 tíng 花 huā 向 xiàng 晚 wǎn 寂 jì 无 wú 邻 lín , , 槁 gǎo 木 mù 经 jīng 年 nián 犹 yóu 有 yǒu 新 xīn 。 。
屈 qū 子 zǐ 徒 tú 令 lìng 惜 xī 往 wǎng 日 rì , , 谪 zhé 仙 xiān 别 bié 自 zì 悲 bēi 馀 yú 春 chūn 。 。
烹 pēng 鱼 yú 馔 zhuàn 笋 sǔn 竟 jìng 谁 shuí 事 shì , , 骑 qí 马 mǎ 看 kàn 花 huā 非 fēi 我 wǒ 辰 chén 。 。
故 gù 旧 jiù 相 xiāng 逢 féng 莫 mò 趣 qù 驾 jià , , 闲 xián 居 jū 亦 yì 是 shì 素 sù 餐 cān 人 rén 。 。
禫后述哀用祥韵四首 其四。明代。李东阳。庭花向晚寂无邻,槁木经年犹有新。 屈子徒令惜往日,谪仙别自悲馀春。 烹鱼馔笋竟谁事,骑马看花非我辰。 故旧相逢莫趣驾,闲居亦是素餐人。